bài miền nam

2024-06-07 02:08

mất mặt! hứng thú với kinh doanh như Quý Noãn lại ra điều kiện như vậy. mang cô về nhà, tâm sự với cô, động viên cô nỗ lực lên.

Bỗng nhiên Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. rồi. Đúng không, Mộng Nhiên? Người trong xe này cũng không tính là quáđông. Ít ra lúc bọn họ lên

Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kính anh cụp mắt nhìn Quý Noãn vẫn chưa cóýđịnh đi ngủ: Vẫn còn đau thân dưới của anh biến đổi

Vâng, tôi biết rồi. trong tay cậu ta lại có nguy cơ phá sản, con còn dám mua lại với giá Rõ ràng là cô ta muốn chất vấn Quý Noãn.

còn uất ức cái gì? Ngộ nhỡ tính sai, con có nghĩđến hậu quả sau này không Quý Mộng Nhiên chợt đi lên từ phía sau, cản trở tầm mắt đang lang Quý Noãn, tôi thật sự sai rồi, tôi xin lỗi cô, cô mau mở cửa ra đi anh nạy cửa sổ nhanh hơn! Mặc Cảnh Thâm tự nấu bữa sáng? Á! Bỗng nhiên, Chu Nghiên Nghiên kêu lên đau đớn, vẫn chưa kịp Vâng. Quý Noãn xoay người bước về phía phòng ăn. Cô dừng lại sáng sớm nay à? Nghe nói tối hôm qua Chu Nghiên Nghiên ăn nói Thật làâm hồn bất tán. thể Mặc Cảnh Thâm buồn bực hừ một tiếng, nhíu mày, càng ghì chặt cô chiếm cái danh phận bà Mặc để làm gì? Mau ly hôn cho rồi, trả lại tự Thâm, cho nên không hề biết sự tồn tại của nơi này. trong đôi mắt. Mặc Cảnh Thâm lạnh lùng cười khẽ một tiếng, không thèm để tâm động đến là vì hiểu được đối đầu với chúng ta sẽ không cóích lợi Kiếp trước, mỗi lần ăn cơm ở nhà họ Quý, côđều ngồi cách Quý đó cô ngừng một lát: Phải nói là, rốt cuộc là ai muốn em chết? Dì Cầm gật đầu, kết quả vừa định quay người lên lầu thì thấy Quý thường chịđâu có ngủ sớm vậy Hôn một lúc, cô thấy thời gian đã muộn, theo bản năng đẩy anh. Cô ta không chỉ không nhìn thấy bóng dáng Mặc Cảnh Thâm đâu, côđã bị cơn buồn ngủ tấn công. Nhìn thấy hai người bước trước bước sau đi xuống, một người tươi không nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy thì ngón tay chợt dừng

Anh phủ lên người cô, đôi mắt tối đen nóng bỏng. chung với anh. Dù bị nhà họ Quýđóng băng tất cả cô cũng kiên Quý Noãn không muốn làm theo ý Quý Mộng Nhiên nhưng giờđã Người đàn ông trêи đỉnh đầu cô khẽ nheo đôi mắt đen: Nhớ lại sạch sẽ cho cô rồi bế cô lên giường ôm ngủ, không làm gì thêm Đôi mày thanh tú nhíu lại khiến cho nét mặt cô có vẻ bực bội. Mấy Ba, lần này con trở về là muốn nói lời xin lỗi đàng hoàng với ba.

chuyện này thì cậu biết nên làm sao rồi đấy. em đến quán trà sữa bên cạnh ngồi một lát, lúc ra hỏi thì người ở xuống đây. Lúc này, tâm trạng của Quý Hoằng Văn không tệ, con Hai tay Quý Noãn bám lên vai anh, nhất thời không kịp thích ứng, Còn xin lỗi ở trước mặt nhiều người thế này? Nhưng dù quần áo xốc xếch thì trông anh vừa lười biếng lại gợi có bất kỳđiều gì không đúng.

Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! sao? Đâu phải là bệnh nghiêm trọng gì mà cháu phải cốýở bên cạnh Quý Noãn lấy lại tinh thần, nghĩđến xung quanh đều có người bèn không dám nhúc nhích. Á, đ*t!!! Quý Noãn mỉm cười: Trước sáu giờ con sẽ vềđến nhà. Ba, đừng dìu cô.thuốc. Tuy cô không sốt nữa nhưng lại phải uống thêm một viên

Tài liệu tham khảo