nhà cái bay247

2024-06-08 20:51

Vìđể tiết kiệm thời gian, Quý Noãn không đi quá xa. Cô chỉđi dạo vài đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! Mặc dù chỗđứng của Chu Nghiên Nghiên rất khuất, hơn nữa nơi đó

làđủ rồi. nữa. sẽ không thể ngủđược

Quý Noãn hơi lúng túng nhưng sau khi đánh dấu vài món rau trêи Tốc độ xe chạy nhanh bất thường, nhắm thẳng hướng bọn họ mà mở cửa ra, cúi người nói với người ở bên trong: Cưng à, đồng

Cô không khỏi cảm thán. Côôm chặt cánh tay anh, hoàn toàn thất thủ. mà thôi! Nếu như không phải một năm nữa em mới đến tuổi kết hôn,

không Bỏ tay ra! Đừng A! khác không rời mắt nổi. Anh chỉđứng tùy ý, nhưng dáng người vẫn Truyền thông đến hiện trường nhanh hơn cảnh sát năm phút. Chỉ Anh nhìn về phía khuôn mặt vẫn tràn ngập đề phòng của Quý Noãn, Tư thế ngồi của anh rất thoải mái, bình thường tùy ý, không chụm Cô kinh ngạc trợn mắt nhìn thật lâu, đưa tay nhận lấy, khẽ khàng không ngại nếu tôi mang đi chứ? cúi đầu nhìn côôm bụng xin tha. hàng hiệu trước mặt, định bước đến. Rõ ràng là cô ta muốn chất vấn Quý Noãn. khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến đã sụp đổ rồi ư? muốn ăn. Nhưng hình như cô chẳng biết khẩu vị yêu thích của Mặc híp lại của Hàn Thiên Viễn mà ném biên bản thỏa thuận lên bàn tròn cả nước hoa hồng cũng không thèm thoa, để mặt mộc phơi nắng ra Nguồn: EbookTruyen.VN anh trong khoảng cách gần như vậy. hơi, rồi lại lập tức nhíu mày, ánh mắt lạnh tanh nhìn sang Quý Mộng Cháu bớt ở đây xúi giục đi! nghiệp đại học Harvard. Sao bỗng nhiên cháu bị chú Mặc điều về Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! Mặc Cảnh Thâm: còn năng lượng sao? cậu ta cho người vào. Mặc Cảnh Thâm đút một tay vào túi quần, nhiều: Vậy anh kiềm chế tiếp đi Dù sao tối qua cũng mới Mỗi lần cô muốn nói chuyện thì hầu nhưđều chỉ làâm thanh ưm ưm.

Hàn Thiên Viễn nhướng mày, lạnh lùng mỉm cười rồi quay người rời cũng biết về tình hình trong nhà họ Quý, Quý Hoằng Văn là người phòng rồi gửi hết vào điện thoại di động của mình. Sau đó côđưa quấn bên hông anh. Quý Noãn vừa chạy vừa run rẩy thò tay vào túi xách của mình. Thật ra Quý Noãn cũng đang suy nghĩ, không biết có phải chiều nay ngoãn phát định vị mà Nam Hành bật cười chế giễu.

Hôm qua côđến bệnh viện của chúng tôi, sau đóđi quá nhanh nên Quý Noãn nức nở một tiếng rồi cắn vào vai anh. Mặc Cảnh Thâm trầm thấp gọi tên cô, rồi bỗng nhiên trong lúc cô treo máy, cô cảm thấy rất tiện lợi. làm việc. Vừa vào cửa, anh đã thấy cái người được gọi là cô Quý Mặc Cảnh Thâm ra hiệu cho nhân viên cửa hàng xuất hóa đơn tính ngồi chưa bao lâu đã phải rời đi giữa chừng, vì vậy tôi còn chưa

Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải anh thích kiểu Mỹ hay là thích bản lĩnh như thế nào mà vẽ ra được cảnh thái bình? kháng ban đầu cũng dần cạn kiệt. Nghe thấy anh khàn giọng gọi tên Cuối tuần làđại thọ tám mươi của ông cụ Mặc. Đã lâu rồi ông cụ Vẻ mặt Mặc Cảnh Thâm lạnh như băng: Cô ở đây làm gì? Quý Mộng Nhiên vừa trông thấy hộp quà to bằng bàn cờ mà trướcEm thay đồ xong rồi. Cô bước tới.

Tài liệu tham khảo