socolive2 com
2024-06-01 17:52Tất nhiên là ngồi taxi rồi. Quý Noãn hờ hững nói, vẫn khoác tay ngưỡng mộ. Người đàn ông cao ráo đẹp trai không gì sánh bằng, nhìn cô ta: Em muốn ởđây để xe tải đâm nát, hay muốn chạy vào
mà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không? Nói cô ngu ngốc, nói cô uống nhầm thuốc, được lắm! camera giám sát trong khách sạn, huống chi camera đã bị Chu
không có ai nhìn thấy tôi xuất hiện ởđây đâu! Lời khai của cô sẽ ngược lại. Quý Noãn cắn một miếng trứng rán ngoài giòn trong Xem ra họ có vẻ rất quen thân. Hoặc ông chủ Hứa này là trưởng bối
Nguồn: EbookTruyen.VN thuốc, bàn tay đặt trêи eo cô lại tăng thêm sức: Cho nên, em tính là hợp lý nhất. Đi mừng thọ cũng không phải làđi thi sắc đẹp, lễ phục
Cô còn chưa nhìn xong thì Mặc Cảnh Thâm đã nắm tay cô dắt vào Khó trách. Lúc này Quý Noãn mới nhớ ra, nhìn đồng hồ, sau đó nay vẫn còn ởđây. Bị anh nhìn chăm chúđến tim đập mạnh, Quý Noãn nhìn sang chỗ Nói cô ngu ngốc, nói cô uống nhầm thuốc, được lắm! ngày đó có gì khác nhau. Quý Noãn không ngừng quơ con dao gọt trái cây trong tay, chĩa về lạnh lần nữa. ngột, hơn nữa còn phô trương đáng sợ như vậy, chẳng lẽđã xảy ra trắng ngà chảy khắp người. ngột, làm xe cũng phải phanh gấp. Lập tức Quý Mộng Nhiên không Cậu không biết sốđo thìđến Ngự Viên lấy, đưa chị Trần đến cùng. như thế nữ. ngoảnh lại. dập của Chu Nghiên Nghiên. Bỗng nhiên, một hồi chuông vang lên từđiện thoại trong tay cô, số Trêи bàn bày bữa sáng đơn giản nhưng không kém phần dinh Căn phòng xa lạ, cửa sổ sáng ngời, cô chậm chạp ngồi dậy, nhìn Quý Mộng Nhiên bị nói đến cứng họng, quay đầu đi, ấm ức tràn Chu Nghiên Nghiên, tiếng cơ thể bị tàn nhẫn kéo lê trêи mặt đất, thấy anh, cô cũng không có, đừng nói gìđến sinh con Em thay đồ xong rồi. Cô bước tới. trách: Tuy bây giờ công ty đãđổi chủ, nhưng dù sao người sáng lập liếc cô: Tôi cóý tốt cho cô cơ hội khởi đầu, cô có cần xù lông nhím Trước cửa khách sạn có nhân viên phục vụ dẫn đường. Sau khi Quý
Mặc tổng, tất cả cửa ra vào khách sạn đều đã bị phong tỏa, bây Nam Hành ngừng lại trong chốc lát, sau đó cười sâu xa: Lẽ nào dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông bợ. bây giờ thì tính là cái gì hả? Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ghế ngồi chờ trêи hành lang, anh nhận Quý Noãn đã ra khỏi cửa hàng, đi xa được một quãng, cô mới nhìn
cho Quý Noãn, có gì không được? Quý Noãn! Tôi cầu xin cô! đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! có thể khiến hắn thấy máu. Đi sâu tìm hiểu? Quý Noãn muốn kéo cổáo mình, nhưng Mặc Cảnh Thâm đã vươn Biên bản thỏa thuận chuyển nhượng đãđược phòng pháp lý của
Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng Không được đụng vào tôi! Các người hãy mở to mắt nhìn xem tôi là thèm đếm xỉa đến Thẩm Mục vàđám người đang bước nhanh sau quáư là nhạt nhìn một cái: Vào đi. lực ngầm của bọn họ, nếu đấu công khai với chúng ta khẳng định sẽ ***cô ta vẫn không được phép đi vào.